Thứ Năm, 21 tháng 7, 2011

Nguy cơ cao

Từ ngày bọn bành trướng TQ giở trò hèn hạ một cách công khai: lao vào cắt cáp tàu thăm dò địa chấn Bình Minh 2, với  những phản ứng yếu ớt của chính quyền "do dân vì dân" của chúng ta thì niềm tin ít ỏi trong tôi dường như đã cạn. Nói chuyện với anh bạn cùng công ty, anh bảo "m., mình sao giao hết chuyện quốc gia đại sự cho Đảng và nhà nước được, ở Đà nẵng nhà quê này không có biểu tình, chứ không mình cũng đi, thể hiện lòng yêu nước!!! $%($)&($#+)$@!!# !@TQ!!!"
Tôi nghĩ, chính quyền, Đảng cũng chỉ là tổ chức mà thôi, nòng cốt vẫn là dân. Đừng tưởng dân bây giờ ngu ngơ nhé, chẳng qua họ vì cơm áo mà bỏ qua những điều chướng tai gai mắt.
Ngồi cafe với đám bạn, nói chuyện thời sự, có thằng bảo "m., mấy thằng cha lãnh đạo mình ngu quá! tụi TQ nó lưu manh côn đồ như thế mà suốt ngày ôm ấp 16 chữ vàng, để làm chư hầu cho nó!", tôi mới bảo "mày sai lầm to, các quan không ai ngu cả, học hành đàng hoàng, đi tham quan học tập nước ngoài liên miên, tầm nhìn vĩ mô lắm lắm, cái gì họ không biết! chẳng qua....quyền lợi và quyền lực khiến họ trông thế thôi..", ngẫm 1 chút, nó ừ, giọng thật buồn...
Miền trung nắng gió, mùa này cá mực không còn ngon và dồi dào như mọi năm, nguyên nhân à? 1 phần do con buôn Tàu nó gom nhưng phần chính là do tụi TQ nó đe nẹt ngư dân mình, đánh đập, xui đuổi, nã đạn, cướp cá...Vì miếng cơm manh áo, ngư dân vẫn phải ra khơi, nhưng họ cũng phải chùn chân chứ! tay không sao đương đầu với tụi giặc dã man kia? mấy bác chính quyền cứ động viên ngư dân ra khơi, trong khi yếu ớt trong cư xử với tụi giặc ngoài biển thì khác nào xui dân vào chỗ hiểm nguy....
Tình hình này, chắc sắp tới dân ta chỉ ăn cá nhập từ TQ, hoặc cá vặt biển ngang mà thôi! ngư dân sẽ bỏ biển đi nuôi  gà, đi buôn bán vặt. Nếu mất Trường Sa: chúng ta mất sạch, từ của cải dưới lòng biển sâu đến lòng tự trọng dân tộc, chủ quyền đất nước.
Miếng cơm miếng cá hàng ngày, thêm vị mặn mồ hôi, nước mắt và cả máu của ngư dân đáng thương!
Đảng ơi, hãy sáng suốt lãnh đạo nhân dân, tập hợp sức mạnh của toàn dân thì họa chư hầu mới qua đi, đừng để mỗi năm cứ đến mùa Xuân thì ca sĩ mãi ca "....cho ta bao mùa xuân đầy hy vọng..."
Tôi, và chắc nhiều người nữa, đã chán lắm việc hy vọng rồi các bác ơi!
Tự nhiên tôi khao khát VN nhỏ nhưng lại hùng cường như Israel!!! lại hy vọng nữa rồi....

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét